Tình Yêu Đơn Phương Blog Tâm Sự, Blog Tâm Sự Buồn Về Tình Yêu Đơn Phương


*

Xa nhau rồi liệu còn ai thương lưu giữ (Cafe Vlog)


Duyên phận núm nào đã có trời cao an bài xích (Vlog Radio)


Tết này nhỏ lại nợ người mẹ một con trai rể (Cafe Vlog)


Ở tuổi 27 quyết định nào là tốt nhất cho cuộc sống mình? (Cafe Vlog)


intlschool.edu.vn - Tôi đã từng đọc ở đâu đó câu nói: "Cảm giác nhức lòng độc nhất vô nhị là yêu đơn phương một người 1-1 phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chủ yếu cái vòng lẩn quẩn ấy.

Bạn đang xem: Tình yêu đơn phương blog

***

Yêu solo phương một người đối chọi phương (Nguyễn Thùy Dung)

Tôi thích hợp cậu, cả quả đât đều biết, chỉ nuối tiếc rằng cậu lại ko biết, hoặc sẽ vờ như là không biết. Cũng đúng thôi, vì trong tâm địa cậu đã gồm cô ấy rồi mà. Cậu bởi vì câu nói khổ cực của cô ấy cơ mà đứng ngồi ko yên, tìm đầy đủ mọi giải pháp làm cô ấy vui. Cậu vì chưng lời hẹn của cô ấy mà nụ cười không che nổi trên đôi mắt. Cậu vì những sở trường của cô ấy mà có thể ngồi cả ngày trên máy tính chỉ để khám phá xem chúng như vậy nào. Cậu có thể vì cô ấy nhưng làm tất cả, vị cô ấy mà gật đầu làm tổn hại tôi, bởi vì cô ấy cơ mà thu hẹp những mối quan tiền hệ, bởi vì cô ấy mà phiên bản thân trông như thằng dở người cũng không quan tâm.

Tôi chỉ biết tự cười nhạo cảm tình của mình, hiểu rõ là ko có hy vọng nhưng vẫn cứ cố chấp ôm bo bo những cảm giác này. Đôi khi xúc cảm yêu yêu đương cậu bùng cháy rực rỡ mạnh mẽ nhưng bản thân cũng chỉ biết âm thầm nhung nhớ, âm thầm đắm say, lặng lẽ xót xa...Cậu như một giấc mộng đẹp nhưng mà tôi mong mỏi chìm đắm mãi mãi, bởi vì biết chắc rằng tỉnh dậy rồi đông đảo thứ sẽ vỡ chảy như không hề tồn tại.

Một người các bạn nói với tôi: "Không phải cứ yêu là mang lại được với nhau, cũng không phải mong chờ mãi được một người. "Tôi không hiểu biết nhiều rõ ý nghĩa sâu sắc lời nói của người chúng ta đó là gì, là khuyên răn tôi cần sớm từ vứt hay tiếp tục chờ đợi đến khi cô ấy so với cậu chỉ với là dĩ vãng? Tôi không biết nữa, vì có thể cậu đã yêu tín đồ khác, người khác nữa, tuy nhiên mãi mãi chưa phải là tôi.

Tôi chưa từng hỏi cậu gồm thích tôi không tuy nhiên nhiều lần mong mỏi hét lên tôi ham mê cậu, yêu cậu, thậm chí còn là yêu mến cậu. Dẫu vậy tôi biết chắn chắn câu trả lời trong đầu, vì mỗi lần có ý muốn nói cùng với cậu tất cả thì nụ cười êm ấm ấy, góc nhìn dịu dàng ấy,...lại hiện hữu trong tôi. Nó đẹp mang đến mơ màng, nhưng toàn bộ là giành riêng cho cô ấy chứ chưa phải tôi. Dẫu sao tôi vẫn mong muốn bên cậu, dù chỉ với cơn gió thoảng qua chứ không phải ánh mặt trời bùng cháy như cô ấy. Tôi ao ước làm cơn gió âm thầm bên cậu, và bên cạnh đó tôi phù hợp với điều ấy đến kỳ lạ lùng.

Tôi ko nổi bật để gia công cậu phân biệt giữa cuộc sống xô bồ, tôi ko thể tạo nên cậu yêu thích chìm vào không gian có tôi như giải pháp mặt trời vẫn rải nắng, tôi ko ồn ào, không mang lại niềm vui mang đến cậu. Nhưng lại tôi vẫn ý muốn đi theo cậu, quấn quít lấy cậu một bí quyết vô hình. Tôi vẫn luôn ở đó - bên cậu, ít nhất cũng có xúc cảm mình hữu dụng đối cùng với cậu, cố là đủ rồi.

*

Ai cũng nói yêu solo phương căng thẳng biết nhường nào nhưng đối với tôi không hề trái tim để rung đụng nữa new là nỗi đau to nhất. Khi nhưng mà trái tim sẽ chai sạn, lúc con fan ta đã phải yêu bằng lí trí thì những ngọt ngào và lắng đọng của tình yêu chỉ còn là những cơn mơ hoang hoải. Đến lúc ấy tình yêu chỉ là trách nhiệm, là danh phận ráo mát để tủ đầy không gian trong trái tim vẫn vỡ vụn, hy vọng yêu ngây lẩn thẩn một lần nữa cũng ko thể. Vị sợ đau phải cũng sợ luôn cả phần nhiều yêu thương.

Vậy yêu cầu tôi gật đầu chờ chờ cậu, mong chờ khi trái tim của tớ vẫn giành riêng cho cậu. Tôi không gượng xay nó, vị lẽ đối chọi phương cũng là 1 trong dạng yêu, cơ mà tình yêu thì tránh việc cưỡng cầu. Tôi nhằm trái tim thoải mái yêu thương, tự do thoải mái trải nghiệm, trường đoản cú do niềm hạnh phúc vì các gì nó đã lựa chọn.

Chí ít thì đó là tuổi trẻ, là các tháng năm tôi sẽ dám yêu, dám "đánh cược cùng với hạnh phúc" - mọi tháng năm mà lại tôi sống không còn mình, không hối hận. Cùng tôi vẫn tin với tình thương như vậy, niềm hạnh phúc sẽ luôn luôn dang tay chào đón mình, cũng chính vì biết đâu đó, đang có người cũng yêu và chờ đợi tôi như vậy?

Em chỉ mong muốn là chính mình, chẳng mong làm bạn dạng sao của cô ấy nữa! (Tử Yên)

Em với anh, chúng ta đều là những người dân từng mang những tổn thương. Nhị con người có trái tim mang nhiều vết sẹo trong tình thương lại vô tình gặp mặt gỡ nhau giữa nhân loại rộng mập này trái thựclà rất bao gồm duyên.

Vì đã từng có lần bị bội nghịch bội, đã từng bị ruồng bỏ nên chúng ta biết trân trọng nhau hơn. Vày với em anh là vớ cả, là khung trời rộng lớn, là nhân loại tươi đẹp nhất nhất. Đã có lúc em nghĩ về rằng, ông trời cuối cùng cũng đều có mắt buộc phải đã rước anh tới mặt em với em cũng đã từng rất niềm hạnh phúc bới những xem xét ấy. Tính đến hiện tại, thì em thực sự chẳng còn một chút lòng tin nào vào tình yêu nữa, em mệt nhọc lắm rồi.

Anh tất cả biết lý do em không khi nào hỏi anh về cô ấy không? chưa phải vì em không biết ghen, trù trừ hờn dỗi mà lại là em tin anh, tin rằng anh cũng giống như em vẫn là chuyện của thừa khứ thì vẫn vẫn mãi là thừa khứ. Trong suốt quãng thời hạn yêu nhau ấy, anh đối xử với em rất tốt thực sự em cực kỳ hãnh diện về điều đó, cho dù trước mặt bằng hữu hay chỉ tất cả 2 người anh vẫn luôn êm ả với em như vậy.

*

Anh biết em đam mê bánh kem hạnh nhân, bắt buộc anh luôn để vào tủ không hề ít vì anh nói anh sợ lúc em muốn nạp năng lượng lại không có. Em cho tới tháng đau bụng mong muốn chết đi sinh sống lại đề nghị anh luôn dậy sớm nấu ăn nước đường mang lại em mang theo làm. Phần nhiều khi trời mưa anh dù ở xa độ lớn nào cũng nỗ lực tới rước em về nhà, mặc dù tới công ty anh luôn là fan ướt nhiều hơn. Khi ở bên đồng đội chưa một lần cần vào bếp nấu ăn, cùng lắm thì chỉ phụ anh mấy bài toán lặt vặt như cọ rau, dọn dẹp. Anh cũng chưa bao giờ để em nên giặt đồ bởi anh nói anh sợ có tác dụng tay em thô ráp. Cuối tuần khi nhị đứa ung dung anh đều dẫn em đi coi phim và cài cho em rất rất nhiều đồ nạp năng lượng mà em thích.

Ngay cả họp lớp hay đi chơi với các bạn anh cũng đều dẫn em đi cùng chỉ do anh sợ không tồn tại anh ở mặt em đang buồn, vẫn nhớ anh. Em vẫn lưu giữ ngày hôm đó, các bạn anh bao gồm đùa rằng anh thực sự yêu em đến tầm dính lấy nhau vì vậy sao, tuy nhiên anh lại chẳng hề thân thiết mà chỉ nhẹ nhàng ôm siết lấy em trước mặt họ cầm cố cho câu trả lời. Khoảng thời gian ngắn ấy em quả thực hết sức hạnh phúc, hạnh phúc muốn khóc anh bao gồm biết không.

Ngày hôm ấy, anh gồm hẹn cùng với mấy người đồng bọn đi ăn nhân thời cơ sinh nhật của một người chúng ta nào đó. Còn em thì cũng có thể có hẹn đi dạo với mấy người chúng ta nên không thể đi cùng anh. Em ko hề lo ngại rằng anh đi vẫn có thiếu nữ nào đó cướp mất tuyệt sợ anh không làm chủ được mình vì chưng em trọn vẹn tin anh, tin anh vô đk rồi. Chỉ nên em không ngờ nhất là bọn họ lại tới chung một chỗ, không đều vậy lại chỉ ngồi phương pháp nhau có một tấm rèm, quả thật anh cùng em rất tất cả duyên.

*

Các anh thủ thỉ rất vui vẻ, bạn bè gặp lại nhau tất cả biết từng nào chuyện nên hàn huyên trọng điểm sự, tiếng nói của anh vẫn cụ trầm ổn ko lạc đi đâu được. Vào khi đồng đội em thì thầm rôm rả bên trên trời dưới khu đất thì trung khu hồn của em lại luôn ở bên đó tấm rèm, vày nơi ấy bao gồm người con trai em siêu yêu.

Cho tới lúc anh đột nhiên im re trước lời nói của một fan bạn, thì cũng là lần thứ nhất em cảm thấy thực sự hại hãi, sợ đang mất anh.

Xem thêm: Hẹn Hò Rồi Yêu… Trên Mạng: Cuốn Nhật Ký Yahoo! Messenger, Tìm Bạn Bốn Phương Có Hình & 100% Miễn Phí

- Hai fan lâu lắm không gặp, chắc có không ít chuyện cần nói lắm nhỉ?

Anh yên lặng, các bạn anh cũng bỗng dưng nhiên im thin thít không khí trùng xuống cho tới khi gồm một thiếu nữ lên tiếng phá vỡ bầu không khí ấy

- lâu rồi ko gặp, anh vẫn khỏe mạnh chứ?

Anh không trả lời, không gian vẫn thường xuyên rơi vào trầm mặc, người bạn đó lại thường xuyên lên tiếng:

- Tình cũ khó khăn quên, em xem nhị đứa yêu nhau rộng năm năm, cách nhau chừng gần 1 năm rồi nhưng nó vẫn chưa quên được em đó. Biết em ưng ý nhất bánh kem hạnh nhân nên bây giờ nó thiết lập tới cho em nè, bên trên đời ai được diễm phúc như em đâu, mi nói yêu cầu không.

- Haha… ghi nhớ ngày trước sức mạnh em không xuất sắc nó hại em dính lại mưa mà gầy nên chạy bộ mấy km cho đón, lại còn trường đoản cú tay vào nhà bếp nấu nạp năng lượng cho em nữa chứ, lũ anh nghịch với nó mấy chục năm mà tần số nó nấu ăn uống cho đếm bên trên đầu ngón tay…haizzz

Anh vẫn không nói gì, cô ấy cũng vậy, còn em… em vẫn hiểu ra một số trong những chuyện, nước đôi mắt em rơi từ lúc nào ngay cả em cũng ko hay. Hoá ra ngày hôm đó bạn anh hỏi anh gồm thực sự yêu em mang đến vậy? chưa hẳn là đùa, mà bởi vì họ biết chuyện anh cùng cô ấy, bọn họ biết anh đã đối xử với cô ấy tốt như thế nào, bọn họ biết anh yêu cô ấy như thế nào… chỉ gồm em là ko biết. Thì ra toàn bộ những cử chỉ dịu dàng trước đây anh dành cho em, chỉ bởi vì anh coi em là thiếu nữ ấy.

- Này, ngươi sao vậy? Sao lại khóc, gồm chuyện gì à?

Cho tới khi bạn em phân biệt sự kì cục của em thì em vẫn tồn tại đắm chìm một trong những suy nghĩấy, không thể xong xuôi ra được. Khi em bị lay thật mạnh thì em mới bừng tỉnh, rồi cũng chỉ qua qua được vài chữ rồi vội vàng chạy ra phía bên ngoài trước sự tưởng ngàng của phần đông người.

*

Anh có biết với em ngày hôm ấy tồi tệ tới tầm nào không? Anh bao gồm biết từ tích tắc ấy nhân loại của em u tối hơn bất kì khi nào không? Anh tất cả biết em tổn thương tới mức nào không? Anh gồm biết em cô đơn tới mức như thế nào không? Anh bao gồm biết không?

Hóa ra không phải vì anh thực sự niềm nở em, nhưng mà chỉ bởi vì em tương tự với cô ấy yêu cầu anh lầm tưởng. Hóa ra anh vẫn yêu thương cô ấy nhiều tới như vậy, hóa ra em chỉ có sở trường giống cô ấy. Nhưng đáng tiếc em vĩnh viễn, vĩnh viễn chưa phải cô ấy. Cảm tình gần một năm nay của chúng ta cũng không thể nào thắng nổi tình yêu năm năm của anh ấy và fan đó.

Em cứ suy nghĩ cả nhì trái tim mang các tổn thương vẫn hiểu được xúc cảm ấy gian khổ như thay nào, tuy vậy em sẽ lầm. Từ trên đầu tới cuối chỉ tất cả em là ngộ nhận cảm tình ấy, chỉ bao gồm em ngu nghếch không hiểu biết nhiều em mãi chẳng bao giờ thắng nổi thiếu nữ ấy, em chiến bại ngay từ khi chưa bắt đầu rồi. Nếu không thể chiến thắng nổi cô gái ấy, ví như như đang cô cầm tới vậy mà lại anh vẫn không khiến cho anh quên được cô ấy vậy thì em tuyển lựa từ bỏ.

Em sẽ ngồi thất thần ở xung quanh rất lâu, thọ tới nỗi thuộc hạ tê buốt thân trời đông lạnh giá, ngồi tính đến khi trái tim em thực sự đã đông cứng lại thì em mới mỉm cười đứng dậy. Em đã chuẩn bị sẵn sàng nói lời chúc phúc cho anh và cô ấy rồi, chỉ cần về nhà chạm chán anh thôi, trường đoản cú mai về sau họ sẽ chỉ là tín đồ dưng. Nhưng lúc đến nhà, vẫn luôn là căn nhà ấy, vẫn có đồ đạc và vật dụng của anh với em, tòa nhà vẫn tối tăm như trái tim em dịp đó, anh vẫn không về… lúc chính là 2h sáng. Là ông trời kính yêu không mang lại em được chạm chán anh lần cuối, là ông trời cấm đoán em cất cần hai giờ đồng hồ “chúc phúc” mang đến anh tuyệt là ông trời không thích để em cho tới cuối đời cũng chẳng quên được anh. Trường hợp như vẫn là ý trời vậy em đành có tác dụng theo, đành rời đi vậy, vứt lại anh, vứt lại những kỉ niệm của chúng ta, bỏ lại tất cả trả anh về với cô ấy.

*

Ngày bây giờ của hai năm sau ngày đó, em cùng anh lại vô tình gặp mặt lại nhau, em phân biệt sự hồi hộp trong ánh mắt của anh. Ông trời nhưng đã ý muốn thì tất cả tránh cũng ko được, em đang nghĩ rằng hoàn toàn có thể cả đời này cũng biến thành không gặp gỡ lại anh hoặc tất cả duyên sẽ chạm chán lại nhau ở một hoàn cảnh nào này mà không đề xuất như hôm nay. Hóa ra ngày nay 2 năm về trước là sinh nhật của cô ý ấy, 2 năm sau ngày đó vẫn là sinh nhật của cô ý ấy. Anh, bạn của anh và cô ấy cũng đang với mọi người trong nhà đón sinh nhật. Em và bạn em cũng cùng mọi người trong nhà tới đó. Chỉ khác giữa bọn họ đã không hề tấm mành ấy nữa, giữa chúng ta không còn điều gì khác cả, toàn bộ đã tạm dừng ở hai thời gian trước rồi.

- Đã lâu không gặp, anh… vẫn khỏe chứ?

Em mỉm cười quan sát anh, dẫu vậy anh là sẽ trốn tránh ánh mắt của em, em biết chứ chỉ nên em không muốn chúng ta ngay cả người dưng cũng không bằng thôi. Không khí cả phía hai bên trùng xuống, cả bạn anh và chúng ta em gần như biết bọn họ đã phân tách tay, chỉ là đắn đo giữa họ đã xảy ra chuyện gì. Anh vẫn như ngày đó, anh cũng chỉ vắng lặng không nói lời nào

- Chúc mừng sinh nhật chị.

- Cảm ơn em.

Cuộc gặp gỡ cũng chỉ tất cả vậy rồi em lại ngồi với các bạn em, còn anh cùng mọi tín đồ lại trở về với câu chuyện của mình. Thiệt tốt, bọn họ cuối thuộc cũng không phải người dưng, tuy thế lại ở mối quan hệ người kỳ lạ từng quen.

Em phần đông tưởng toàn bộ chỉ tạm dừng ở đó, họ sẽ chỉ sắp tới đây thôi nhưng mà anh đã điện thoại tư vấn cho em một trong những phần bánh kem hạnh nhân làm cho trái tim em lại dậy sóng, vệt thương chưa đỡ bệnh miệng lại đang tiếp tục rỉ máu… đã 2 năm em không ăn uống lại nó nữa, mặc dù đó là trang bị em ưa thích nhất vày em không được can đảm.

Cho tới tận khi về, chiếc bánh vẫn còn y nguyên. Em biết, anh vẫn luôn luôn nhìn từ đầu tới cuối ko rời, chỉ là không đủ can đảm nhìn em.

- Em đã không còn thích bánh kem hạnh nhân nữa, cảm ơn anh!

Em khẽ đặt cái bánh kem trước khía cạnh anh rồi quay sườn lưng rời đi…có lẽ hiện nay cô ấy vẫn đoán ra em là ai, chắc rằng đã biết tín đồ mà anh chăm lo hơn hai năm ngoái thay cô ấy là em.

Cảm ơn anh do tất cả, cảm ơn anh bởi vì đã quan tâm em, cảm ơn anh do đoạn tình cảm ấy tuy nhiên nó vốn dĩ chẳng dành riêng cho em.

Em… không thể thích bánh kem hạnh nhân nữa, cũng tương tự chẳng còn ưa thích anh như ngày xưa.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.